XtruyenSex.Com)-Cô hàng xóm kì lạ-Chắc các bạn vẫn còn nhớ tôi với câu chuyện kỳ lạ gặp hồi trẻ. Tính từ đó đến nay thi thoảng tôi vẫn bị chuyện cũ ám ảnh bằng những cơn ác mộng đá" />
Truyen Sex Cô hàng xóm kì lạ l Truyen sex moi nhat
Chắc các bạn vẫn còn nhớ tôi với câu chuyện kỳ lạ gặp hồi trẻ. Tính từ
đó đến nay thi thoảng tôi vẫn bị chuyện cũ ám ảnh bằng những cơn ác
mộng đánh thức tôi dậy lúc nửa đêm (để rồi sau đó tôi đánh thức vợ dậy
để “xếp hình”, quên không giới thiệu vợ tôi chính là cô bé Lan xinh đẹp
ngày đó). Những tưởng mọi việc đã trở nên yên ấm khi chúng tôi cưới
nhau, ai nhìn vợ chồng tôi đều khen trai tài gái sắc, vợ xinh mà chồng
thì cũng đẹp trai và tài giỏi vô cùng, nào ngờ một chuyện kỳ lạ nữa lại
xảy đến với chúng tôi mới cách đây vài hôm …
Vì là vợ chồng son, mới cưới nhau nên Lan và tôi đã tích góp, cộng thêm
khoản tiền bố mẹ hỗ trợ, chúng tôi đã mua được một căn hộ 2 tầng vùng
ngoại ô, trứoc mặt nhìn ra một con sông quanh năm chảy hiền hòa mang
theo bao rác thải từ thành phố đổ về. Nhà tôi nằm sát vách 1 căn nhà bỏ
trống, chủ nhà đang muốn cho thuê nhưng chưa có khách, chính vì vậy vợ
chồng tôi ban ngày đi làm, chiều tối về luôn phải cố gắng cười đùa nói
chuyện nhiều để xua đi cái tĩnh mịch, lạnh lẽo của ngôi nhà
mới.
Chuyện sẽ chẳng có gì lạ nếu cách đây vài hôm có một cô gái trẻ đến
thuê căn nhà sát vách bên cạnh, càng bất ngờ hơn khi tôi nhận ra cô ta
… chính là Linh, người yêu cũ của tôi thời học Đại Học. Cuộc sống là
thế, mỗi người đều có quĩ đạo sống riêng của mình, chỉ có sự tình cờ
của số phận mới có thể đưa 2 quĩ đạo giao nhau ở những thời điểm bất
ngờ nhất. Linh vẫn không khác xưa nhiều, vẫn đôi mắt mơ màng như mặt hồ
mùa xuân, mái tóc búi lên cao nhã nhặn, khuôn mặt thanh thoát với 2
chiếc răng khểnh duyên dáng, chỉ có điều người cô hơi gầy xanh hơn.
Nhận thấy tôi đã có gia đình, Linh đã đóng giả như không hề quen biết
và tránh gặp mặt tôi những lúc không có Lan.
Có một điều mà vợ chồng tôi không thể hiểu nổi đó là ban ngày Linh là
một cô gái hiền hòa, trầm tính và ít nói, nhưng cứ đêm đến chúng tôi
lại nghe thấy có tiếng gào thét đập phá bên nhà cô ta, oái oăm lại toàn
xảy ra vào thời điểm chúng tôi đang làm “việc vợ chồng”. Lan là một cô
gái nhạy cảm, cô chỉ “chiều chuộng” tôi khi cảm thấy thoải mái nhất.
Các bạn đã bao giờ đi công viên nước và chơi trò trượt ống máng chưa?
Cảm giác trượt sẽ thật dễ chịu nếu ống được phun nước và ta thả mình
trơn tru theo dòng nứoc đó, nhưng nếu nước bị cắt, trượt trên một đường
ống khô cạn sẽ thật đau rát. Cả tuần nay cứ mỗi tối khi vợ chồng tôi
bắt đầu quan hệ thì ở nhà bên lại có tiếng gào thét man dại, tiếng đập
phá đồ đạc. Tối đó rát quá ko chịu nổi, tôi bèn mặc quần áo chạy sang
đập cửa nhà Linh, đập 1 lúc không có tiếng trả lời, nhìn lên căn phòng
sát vách phòng tôi ở tầng 2, Linh tóc để xõa bù rù, mắt nhìn tôi chăm
chăm mà ko nói tiếng nào. Hoảng quá tôi lại chạy về nhà, khóa chặt cửa.
Tôi đem chuyện kể với các đồng nghiệp và bạn bè thì mọi người nói có
thể cô ta bị chứng bệnh tâm thần phân liệt, hay cách gọi khác là bệnh
đa nhân cách. Nói dễ hiểu hơn nghĩa là ban ngày cô ta là một Linh hiền
lành dịu dàng, nhưng đêm đến thì lại trở thành 1 người hung dữ, thích
gào thét đập phá.
Tôi sẽ tiếp tục điều tra để làm rõ vụ việc, chứ cứ tình hình này vợ
chồng tôi thấy căng thẳng quá
Chiều nay đi làm về, thấy Lan đang hí húi gói ghém quần áo trong phòng,
tôi ngạc nhiên hỏi:
- Em đang làm gì thế?
-Có lẽ em phải chuyển tạm về nhà mẹ thôi, em không chịu nổi nữa rồi anh
ạ.
Nhìn đôi mắt thâm quầng trũng sâu xuống, khuôn mặc hốc hác của Lan mà
tôi không khỏi động lòng. Đã gần cả tuần nay rồi vợ tôi khó ngủ vì suy
nghĩ và sợ sệt về những tiếng gào thét nhà bên cạnh. Tôi định ngăn cản
nhưng nghĩ lại tôi vẫn để Lan đi, có lẽ thế là tốt nhất cho cô ấy ở
thời điểm này.
- Anh có đi cùng em ko?
- Em à, nhà mình cũng vừa mới mua, ở chưa được bao lâu lại dọn đi thì …
anh nghĩ là không ổn, chi bằng em cứ về nhà mẹ ở tạm đi, anh sẽ ở lại
đây xem xử lý tình hình thế nào.
Lan đi rồi để lại mình tôi, không gian yên tĩnh và bóng tối bao trùm
lấy ngôi nhà. Tôi châm điếu 3 số, nằm trên giường vắt óc suy nghĩ, ngắm
làn khói thuốc bay lượn … Lúc nhìn ra đồng hồ thì thấy đã 12h đêm rồi,
sao giờ này nhà bên vẫn yên ắng. Đúng là buồn cười, ngày thường cứ nghe
thấy tiếng gào thét là khó chịu, là sợ, nhưng hôm nay sự yên ắng tĩnh
lặng lại làm tôi thấy sợ hơn. Ra cửa sổ đứng nhìn xuống con đường nhỏ
chạy ngang qua nhà, ánh sáng ngọn đèn đường soi xuống mặt nước sông
loang loáng, huyền ảo, bầu trời đen đặc quánh không một ánh sao. Đang
chuẩn bị kéo rèm đi ngủ thì tôi bỗng giật mình khi nhìn thấy 1 bóng
người đứng dưới cột đèn điện, mái tóc bù xù che hơn nửa khuôn mặt đang
ngửa lên nhìn chằm chằm về phía tôi. Lấy lại bình tĩnh tôi nhìn kỹ lại
thì nhận ra là Linh, sao giờ này cô ta lại ra đường đứng, mà kỳ quái
hơn sao lại cứ nhìn chằm chằm vào phòng tôi như thế. Bình thường có lẽ
tôi sẽ xuống hỏi han nói chuyện nhưng không hiểu sao tối nay ánh mắt
của cô ta làm tôi thấy hơi sợ. Tôi với tay kéo rèm và tắt đèn đi ngủ.
Đêm đó tôi ngủ không được ngon khi hình ảnh Linh với ánh mắt vô cảm cứ
lởn vởn trong giấc mơ, sáng sớm hôm sau trời vừa hửng sáng tôi đã dậy
lấy xe phóng ngay đến nhà cậu bạn thân. Hùng bằng tuổi tôi, cả đời này
thú vui duy nhất của anh là nghiên cứu tâm lý học, anh hiện đang là
giáo sư đại học Khoa Học Xã Hội Nhân Văn, khoa Tâm lý. Tôi leo lên tầng
5 khu tập thể anh đang sống, khi nhìn thấy tôi Hùng thoáng chút ngạc
nhiên, chưa bao giờ tôi đến gặp anh sáng sớm mà lại không báo trước thế
này, hơn nữa nhìn tôi có vẻ bơ phờ chắc vì đêm qua ngủ ít. Tôi vừa xộc
vào nhà thì suýt bị xô ngã bởi một bà béo tầm bốn chục tuổi đang vơ vội
đống quần áo lao ra khỏi cửa. Đã nhiều lần Hùng tâm sự với tôi là anh
đang làm nghiên cứu về tâm lý phụ nữ tuổi hồi xuân, anh nói trong khoa
học cách tốt nhất để đi đến kết quả là phải làm nhiều thực nghiệm, xem
ra đề tài khoa học đó có vẻ phức tạp vì tôi thấy anh bắt đầu nghiên cứu
thực nghiệm từ khá lâu rồi mà chưa kết thúc.
Anh nhìn tôi hơi ngượng và hỏi nhanh để lấp liếm hoàn cảnh:
- uống gì nhé? Chè hay bia?
Ngồi xuống cầm chén nước chè lên làm 1 ngụm tôi vào đề luôn:
- Này, bữa nay tao qua đây muốn hỏi mày về một căn bệnh về tâm thần …
bệnh gì nhỉ … à uh … cái gì phân liệt, đa nhân cách ý.
Hùng hơi nhíu mày biểu lộ sự ngạc nhiên vì bỗng nhiên thấy tôi tỏ ra
quan tâm thái quá đến một căn bệnh tâm thần như vậy. Sau khi nghe tôi
trình bày kỹ tình trạng về cô bạn hàng xóm, Hùng lặng lẽ đi về phía góc
nhà, với tay lấy 1 quyển sách dầy cộp ở trên cao nhất. Về căn phòng của
Hùng thì thật không khó để nhận ra đây là nơi ở của một nhà khoa học
thật sự, sách có ở khắp mọi nơi, bốn bức tường được chê lấp bởi những
tủ sách to ngất ngưởng, ngoài ra trên sàn, trên giường, đâu đâu cũng
thấy sách, tiếng Việt cũng có, tiếng Anh cũng có, mà tôi nhìn qua qua
cũng phải 6 thứ tiếng là ít, nhưng Hùng nói chủ yếu anh đọc sách tiếng
Việt. Cầm cuốn sách trên tay, Hùng chỉnh lại cặp kính dầy cộp, mắt nheo
nheo tập trung tìm trang mà anh muốn. Anh “À” lên một tiếng rồi nói:
- Tìm thấy rồi, mày nghe đây: bệnh tâm thần phân liệt, hay còn gọi tên
khoa học là Schizophrenia, là một biến thể của lớp bệnh Loạn Thần Kinh,
hiện tượng của bệnh là người bệnh sẽ suy nghĩ và hành động theo 2 hoặc
nhiều hơn 2 nhân cách khác nhau. Nguồn gốc của căn bệnh chủ yếu do bệnh
nhân đã có một quãng thời gian dài bị bức xúc hay căng thẳng nhiều về
một vấn đề nào đó, dần dần trong tâm trí họ hình thành những nhân cách
khác mong thoát khỏi thực trạng hiện tại, và rồi nhân cách đó sẽ dần
dần chiếm quyền kiểm soát của não bộ. Điều đó làm cho bệnh nhân đôi lúc
cư xử như một người hoàn toàn khác lạ, đó chính là những lúc nhân cách
phụ lấn át được nhân cách chính …
Sau đó Hùng thuyết giảng cho tôi nghe thêm 1 hồi về căn bệnh quái đản
đó, đến cuối cùng khi thấy tôi có vẻ chán và mệt mỏi, anh có nói thêm
với tôi:
- trong một lần sang Mỹ 6 tháng nghiên cứu về căn bệnh tâm thần này,
tao có gặp và trao đổi với một giáo sư hàng đầu, ông ta có cho tao biết
một kết quả khá mới về bệnh tâm thân đa nhân cách …